Quê mình thoáng đãng bởi đầy ao
Sẵn có loài sen toả ngạt ngào
Mát rượi bên đồng nơi nẻo trũng
Thơm lừng góc ruộng chỗ gò cao
vươn đều những buổi mưa dồn tới
Trụ vững từng hôm gió thổi ào
Nước nổi cây càng lên mạnh mẽ
Qua mùa bão tố chẳng làm sao
Rõ thấy xanh ngời phủ rộng ao
Mùi thơm ngát toả dạt êm ngào
Bên bờ lá ngã nơi nguồn thẳm
Cạnh suối thân đè giữa nẻo cao
Bão chuyển từng cơn bèo kéo lại
Làn nghiêng những cụm gió chen ào
Không hề cứ mạnh luôn tràn vững
Cũng đủ oai hùng tựa ánh sao